Διομήδης

in δ

COMPOUND: Διομήδης, –εος
CATEGORIZATION: N [N+V+Suf]
MEANING: ‘Diomedes’
ETYMOLOGY: noun stem Διο- (Ζεύς, Διός) ‘Zeus’ + verbal root μήδ- (μήδομαι) ‘to be minded, intend’ + m. noun suf. -ης
OCCURRENCE: Il. II, 563, 567; IV, 401; V, 1, 114, 124, 143, 151, 225, 243, 251, 286, 320, 347, 376, 415, 432, 519, 596, 781, 814, 826, 837, 846, 849, 855, 866, 881; VI, 12, 122, 212, 235, 306; VII, 163, 399, 404; VIII, 91, 115, 134, 138, 145, 194, 532; IX, 31, 51, 665, 696, 711; X, 150, 219, 227, 234, 241, 283, 340, 341, 369, 446, 476, 502, 508, 536, 559, 568; XI, 312, 316, 333, 345, 361, 384, 660; XIV, 109; XVI, 25, 74; XXI, 396; XXIII, 290, 377, 472, 812; Od. III, 181.
CASE: nom. m. sg., gen. sg., dat. sg., acc. sg., voc. sg.
HEADEDNESS: exocentric
CLASSIFICATION: subordinate (complement-V) – tatpuruṣa (V-governing)
NOTES: